« Hình nền Gấu Trắng cute dễ thương đẹp nhất | Hình nền con Hổ cute, dễ thương cho điện thoại »Những chú mèo luôn được biết đến với những biểu cảm nổi bật như cute, dễ thương, nhạy bén… nhưng bên cạnh đó, hình ảnh những chú mèo cũng được chế thành các meme vô cùng hài hước, với những biểu Hiện tại mế Dung tinh thông hơn 100 bài thuốc, trong đó có nhiều bài thuốc hay chữa hiệu quả các bệnh như đau xương khớp, vôi thoái hóa cột sống hay thoát vị đĩa đệm, dạ dày, xương khớp, phụ khoa Đây là căn bệnh khiến cho người mắc phải cảm giác khó khăn khổ sở trong việc đi lại, cũng vì thế nó hầu như làm mất khả năng hoạt động của người bệnh. Thế nhưng cũng đúng lúc này, Bình Hâm Đào quyết định ly hôn, quyết định lựa chọn từ bỏ tất cả vì tình yêu với kẻ thứ ba. Năm 1979, sau 16 năm sống trong bóng tối, Quỳnh Dao khi đó 41 tuổi kết hôn với Bình Hâm Đào 52 tuổi. Thiếu niên La Phong ba năm si tình, lại đổi lấy vô tình phản bội! Đoạt xá dung hợp sau, hắn người mang năm hồn mười bốn phách, thành là đệ nhất thiên hạ yêu nghiệt, mang theo bá đạo chi thế, quét ngang hoàn vũ bát hoang! I. TIẾN TRÌNH TÍN ĐIỀU MẸ VÔ NHIỄM THAI. Đức Mẹ Vô nhiễm nguyên tội từ thuở đầu thai, nói tắt là "Đức Mẹ vô nhiễm thai". . Chân Vũ đại lục, học viện Tử viện này là một trong tứ đại học viện của vương triều Thương Lan - Lưu Vân Lĩnh, địa vị cực cao. Trong đó học sinh không giàu sang thì cũng cao giờ là giữa hè, mặt trời chói chang, tại cửa học viện có hai người trẻ tuổi đang đứng đối diện nhau. "La Phong, ta và ngươi không có khả năng! Ngươi đừng vọng tưởng nữa." - Thiếu nữ tay cầm hộp gấm đàn hương bằng gỗ, ánh mắt chán ghét nhìn thiếu niên trước mặt. Không khí vô cùng nóng bức, nhưng giọng nói của nàng lại làm người khác lạnh sống niên khuôn mặt tuấn tú, giờ khắc này hai mắt nhắm nghiền, xanh cả mặt, không giống người thấy âm thanh, mí mắt La Phong khẽ động một chút, mở hai mắt ra, sắc mặt tái nhợt dần dần hồng hào. Nhìn bốn phía một chút, cuối cùng tầm mắt rơi trên người thiếu nữ, ánh mắt La Phong có chút phức tạp."Không nghĩ tới chủ nhân thân thể này cũng gọi là La Phong, ta vậy mà chuyển kiếp rồi..." - La Phong thất thần trong chốc nhớ rằng mình đang trên đường đi học thì xảy ra tai nạn xe. Sau khi tỉnh lại thì đã đứng ở nơi này, trong đầu có rất nhiều ký ức xa lạ. La Phong đã dung hợp tất cả ký ức của chủ nhân trước, hồi tưởng cặn trí nhớ, hắn là thiếu gia của một gia tộc quyền quý ở Lưu Vân Lĩnh, ba năm trước vào học tập tại học viện Tử Dương, sau đó được phân cùng ban với Lâm Tiêu Tiêu, coi như vừa gặp đã yêu, bắt đầu từ đó điên cuồng theo được nguyện vọng của Lâm Tiêu Tiêu là tiến vào Thánh Địa võ học, chủ nhân cũ thậm chí không tiếc đem tài nguyên của mình cho đối phương tu luyện. Lần này chủ nhân cũ dùng tài nguyên ba tháng tích trữ, mua một viên nhất phẩm linh dược Ngưng Nguyên Đan, muốn tặng cho đối phương, nhưng không ngờ đổi lấy là những câu nói tuyệt tình muốn cắt đứt mọi thứ của Lâm Tiêu Tiêu!Chủ nhân cũ tức giận quá mức, cứ như vậy một hơi đã tiêu tan trong đất rõ ngọn nguồn, La Phong không thể không liếc nhìn Lâm Tiêu Tiêu một chút. Nàng ta mặc một bộ đồ cổ điền đỏ tươi, bộ dáng yểu điệu, tác phong nhanh nhẹn. Mái tóc suôn dài thả ở sau gáy, buộc nhẹ bằng một chiếc băng xanh, mặt mũi tinh tế. Dưới ánh mặt trời, giống như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ chói mắt, đúng là một mỹ nhân hiếm có, nhưng cặp chân mày đầy vẻ kiêu căng, làm cho sắc đẹp diễm lệ này giảm đi vài phần."Tại sao?" - La Phong dừng ở Lâm Tiêu Tiêu, chậm rãi mở miệng trí nhớ, ngày thường Lâm Tiêu Tiêu thái độ đối xử với mình vẫn tính là thân mật, La Phong không nghĩ ra vì sao đối phương lại thay đổi lớn như vậy. "Ta..." - Lâm Tiêu Tiêu bị ánh mắt chăm chú, sâu lắng của La Phong nhìn làm trong lòng chợt bối rối, trước đây trên người La Phong chưa từng xuất hiện ánh mắt như thế, tròn miệng, trong lúc nhất thời càng không có cách nào trả lời."Hừ! Để ta nói cho ngươi biết tại sao!" - Một tiếng quát lớn đột nhiên truyền tới từ phía bên cạnh, một thiếu niên trẻ tuổi khuôn mặt chữ điền, tai vểnh, bộ dáng giàu có hùng hùng hổ hổ * bước đến bên cạnh Lâm Tiêu Phong nhắm mắt lại, nhận ra đối phương, người này là biểu ca của Lâm Tiêu Tiêu - Lâm Huy, ba người cùng ban Ngân Nguyệt ở học viện. Lâm Huy thân cao chín thước, cao to lực lưỡng, cặp mắt màu hổ phách nhìn La Phong mang đầy vẻ châm chọc."Tiêu Tiêu chính là con gái thành chủ thành Thiên Sương, sao có thể vừa ý một tên phế vật đến từ một thành nhỏ ở biên giới như ngươi chứ. Nàng chẳng qua là lợi dụng ngươi để sớm đột phá cảnh giới thôi! Hết lần này đến lần khác không rõ thân phận của mình, tin là thật! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"La Phong lông mày nhếch lên, khuôn mặt đầy tức giận. Nhìn La Phong, Lâm Huy biểu hiện châm biếm, chắp hai tay sau lưng, cười ha ha"La Phong, không sợ nói cho ngươi biết, người yêu của Tiêu Tiêu là Đoan Mộc công tử của nội viện! Bây giờ Tiêu Tiêu đã mở ra Mạch Luân Cảnh tứ trọng, mấy ngày nữa, sẽ tiến vào Kim Dương, về sau nhất phi trùng thiên *! Một tên phế vật Mạch Luân Cảnh nhị trọng như ngươi mà cũng muốn so với nàng, so với con kiến cũng chẳng bằng!"Đoan Mộc công tử... Đoan Mộc Ngọc! Trong đầu La Phong hiện ra ký ức liên quan với cái tên này, mọi thứ hiện lên rõ ràng, hắn không khỏi cầm thật chặt song quyền, trong mắt tràn đầy lửa Mộc Ngọc là thiên tài nổi tiếng của học viện, mười bốn tuổi bước vào Mạch Luân Cảnh tứ trọng, mười lăm tuổi tiến vào Mạch Luân Cảnh ngũ trọng, thiên phú dị bẩm, là một trong mười học viên tinh anh của ban Kim Dương của nội khác, gia tộc Đoan Mộc Ngọc cũng không đơn giản! Đại bá là một trong những trưởng lão Thiên Kiếm Điện trong Thập Nhị Kim Điện của vương triều Thương Lan, đại ca cũng là cao thủ nổi danh hiển hách của Thiên Kiếm Điện, đồn đại rất có thể tiến vào cửu đại võ học trong Thánh Địa của vương triều Thương Lan để tu hành! Vì lẽ đó tiếng tăm của Đoan Mộc Ngọc ở học viện Tử Dương rất Phong giờ khắc này nổi giận như vậy, cũng không phải không có nguyên viện của học viện Tử Dương chia thành hai ban ban Kim Dương và ban Ngân Nguyệt. Trong đó, ban Kim Dương đều là học viên thiên tài có thiên phú khá cao, còn ban Ngân Nguyệt thì dành cho học viên thiên phú thường viên muốn từ ban Ngân Nguyệt tiến vào ban Kim Dương căn bản là chuyện không thể Tiêu Tiêu có thể tiến vào ban Kim Dương, nguyên nhân tất nhiên là nhờ Đoan Mộc Ngọc! "Khó trách ngươi đột nhiên trở mặt, nguyên nhân là ngươi nhờ vào Đoan Mộc Ngọc! Tiện nhân!" - Biết rõ mọi ngọn nguồn, vẻ mặt La Phong đầy tức giận nhìn về phía Lâm Tiêu giờ hắn dung hợp ký ức thân thể chủ nhân cũ, tuy hai mà một, mặc kệ người La Phong nào bị sỉ nhục, đều sẽ khiến hắn nổi mình si tình ba năm, đối phương lại xem hắn như đứa ngốc để lợi dụng, bây giờ kiếm được người cao hơn, lập tức trở mặt không quen biết, La Phong chỉ cảm thấy một luồng khí nóng xông thẳng vào đầu, hận không thể tại chỗ cho Lâm Tiêu Tiêu một bạt tai! "Ngươi muốn chết!" - Lâm Huy thấy La Phong nhục mạ Lâm Tiêu Tiêu, giận tím mặt, khí thế Mạch Luân Cảnh tam trọng nhập vào cơ thể, liền muốn động thủ giáo huấn La Phong. Đột nhiên, trong học viện truyền đến ba tiếng tiếng chuông du dương.“Đông đông đông...”Đây là tiếng chuông bắt đầu việc học, theo tiếng chuông vang lên, chung quanh học viên đều chạy đến học viện, không ít người chú ý tới La Phong, mắt lộ ra nghi hoặc. "Được rồi, biểu ca, đi học. Chúng ta đi vào thôi." Lâm Tiêu Tiêu không muốn làm lớn chuyện, thấy có người đi tới liền ngăn cản Lâm Huy, xoay người nhìn La Phong, vẻ mặt lạnh lùng, khinh thường nói "La Phong, ngươi đã mười lăm tuổi rồi, khó khăn lắm mới đến tu vi Mạch Luân Cảnh nhị trọng hậu kỳ, một phế vật! Ta bây giờ tiến vào ban Kim Dương, tất nhiên sau đó có thể tiến vào bên trong nội viện, sau đó thì vào Thập Nhị Kim Điện! Ngươi và ta đã là người của hai thế giới, sau này đừng quấy rầy ta nữa. Bằng không, đừng trách ta không khách khí!"Nói xong, Lâm Tiêu Tiêu cùng Lâm Huy liền đi đến học viện, đi mấy bước, Lâm Tiêu Tiêu lại xoay người, “đùng” một cái cầm hộp gấm trong tay ném xuống chân La Phong."Đây là Ngưng Nguyên Đan của ngươi, loại này là đan dược cấp thấp, ta đã không cần. Ngươi giữ lại dùng đi!" - Để lại một câu nói lạnh lùng, Lâm Tiêu Tiêu nhẹ lướt đi. Chung quanh học viên nhìn thấy tình cảnh này, đồng tình nhìn La Phong, bắt đầu thấp giọng nghị luận."E sợ là tiểu tử này không biết tự lượng sức mình, làm người ta chê cười.""Vừa nãy nữ học viên kia ta biết, là Lâm Tiêu Tiêu ban Ngân Nguyệt, khoảng thời gian này nàng cùng Đoan Mộc công ở nội viện tử rất thân cận." "Đoan Mộc công tử! Chà chà, cái này không kỳ quái. Cái tên đáng thương này chỉ là học viên ban Ngân Nguyệt ở ngoại viện, còn thực lực chỉ có Mạch Luân Cảnh nhị trọng, so với Đoan Mộc công tử là một trời một vực, chẳng trách bị đá. Thực sự là đáng thương..."-Chuyện như vậy không phải lần đầu tiên mọi người nhìn thấy, với lại lập tức phải vào học nên nghị luận vài câu rồi giải tán. La Phong không để ý đến ánh mắt xung quanh, trực tiếp cầm hộp gấm trên mặt đất hộp gấm trong tay, trong mắt hắn lộ ra từng tia ý lạnh."Nếu không phải ba năm qua, ta đem hết tài nguyên tu luyện đưa cho ngươi, giúp ngươi tu luyện, thì sao ta còn dừng lại ở Mạch Luân Cảnh nhị trọng!" La Phong tuy rằng thiên phú không xuất chúng, nhưng cũng không kém, mười lăm tuổi vốn đã sớm bước vào Mạch Luân Cảnh tam là ba năm qua, hắn đem tài nguyên tu luyện đưa cho Lâm Tiêu Tiêu, nên cảnh giới mới trì trệ không tiến."Mẹ nó! Tiện nhân, mối thù này La Phong ta nhớ rồi!" - Nghĩ đến Lâm Tiêu Tiêu, ánh mắt La Phong hung ác, đáy lòng âm thầm thề, nhất định phải có thành tựu, đem nhục nhã hôm nay, trăm lần, ngàn lần trả lại đối phương! Hít một hơi thật sâu, tầm mắt La Phong lần thứ hai rơi vào hộp gấm đàn hương bằng gỗ trên tay, ánh mắt dần dần tỉnh táo lại."Ngưng Nguyên Đan, nhất phẩm linh đan, ẩn chứa lượng lớn nguyên khí! Ta đã dừng lại ở Mạch Luân Cảnh nhị trọng đã lâu rồi, Ngưng Nguyên Đan này vừa vặn giúp ta đột phá cảnh giới!"La Phong thu hồi Ngưng Nguyên Đan, chỉnh sửa lại một chút quần áo, nhanh chân tiến vào học viện. Kiếp trước hắn là thiên tài khoa học nổi tiếng khắp phương, từng trước mắt hàng triệu người bộc lộ tài năng! Phần tự tin này vẫn chưa từng theo thân phận mới mà biến mất. Hắn tin chắc mình nhất định có thể ở thế giới cường giả vi tôn này, lần thứ hai đứng trên chỗ cao nhất!-Bên trong sân luyện võ của học viện, dưới ánh mặt trời chói chang, mấy trăm người thiếu nam thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi đang đứng. Trên người bọn họ mặc đồ tập luyện màu trắng, sau lưng thêu một vầng mặt trời chói chang, viền màu vàng óng, đây là đồng phục bắt buộc của ngoại viện học viện Tử Dương. Mà ở vị trí ngực của bọn họ, có một hình trăng khuyết màu bạc, chính là học viên ban Ngân trăm người ban Ngân Nguyệt đứng thẳng ở sân luyện võ, eo lưng thẳng tắp như là một cây kiếm, cây trường Phong đứng ở đầu ban, trước mặt là thiếu nữ trẻ tuổi. Nữ hài tầm mười bảy mười tám tuổi, khuôn mặt vừa có chút anh vũ vừa có chút ngang bướng, vô cùng xinh đẹp, trên người mặc một bộ đồ da thú màu đỏ, vóc dáng nóng bỏng. Tóc phía sau buộc cao, có chút khí khái, người này chính là giáo tập võ kỹ ban Ngân Nguyệt - Cơ Vô Vô Nguyệt hai tay khoanh ở trước ngực, không hề chú ý đến các nam học viên xung quanh, ánh mắt như có thể phun ra lửa, nhìn mọi người, âm thanh mang theo mười phần uy hiếp vang lên bên tai mọi người"Người có ba hồn bảy vía, ngoại trừ nhân hồn ở ngoài, còn lại hai hồn bảy phách hóa thành chín đạo Mạch Luân giấu bên trong thân thể chúng ta. Mạch Luân ẩn chứa sức mạnh vô cùng huyền bí! Võ giả tu luyện, luyện Mạch Luân trong cơ thể!" "Chín đạo Mạch Luân phân biệt dựa vào Nguyên Quan Huyệt, Thần Khuyết Huyệt, ngũ tạng, địa phủ đan điền, Thiên Đình Thiên môn! Chín đạo Mạch Luân ứng với cửu trọng trong Mạch Luân Cảnh!""Nhất trọng Dưỡng Sinh, nhị trọng Cường Thể, tam trọng Luyện Lực, tứ trọng Cương Nhu *, ngũ trọng Thiết Cốt, lục trọng Thần Dũng, thất trọng Giấu Tinh, bát trọng Địa Phủ, cửu trọng Thiên Đình! Mỗi lần mở ra một đạo Mạch Luân, thân thể nhận được sự lột xác cực lớn, thu được năng lực khó tin. Lực đạt đến vạn cân, mình đồng da sắt, thần thức trăm dặm..."Những thứ này đều là kiến thức căn bản của Mạch Luân Cảnh, rất nhiều học viên nghe được đều hững hờ, chỉ có La Phong chăm chú nghe Cơ Vô Nguyệt nói ra từng một chữ. Hắn biết rõ những kiến thức căn bản này mới là kiến thức trọng yếu, không cho phép sơ sẩy chút nào."Hiện tại các ngươi bắt đầu tu luyện!" Cơ Vô Nguyệt giảng giải xong, đưa tầm mắt nhìn qua, phân phó nói "Nhắm hai mắt lại, vứt bỏ hết mọi tạp niệm, thử dùng nguyên khí trong cơ thể uẩn nhưỡng Mạch Luân."Mỗi ngày đều phải tu luyện, mọi người nghe vậy, nhao nhao nhắm hai mắt lại, xung quanh hoàn toàn trở nên yên tĩnh. La Phong cũng rất mau chìm vào trạng thái tu thức chìm vào thể nội, hắn đang chuẩn bị dựa theo Cơ Vô Nguyệt nói, dùng nguyên khí uẩn nhưỡng Mạch Luân, hắn mới vừa nhắm hai mắt lại, đột nhiên phát sinh một tiếng thét kinh hãi."Chuyện gì thế này?” - La Phong mở hai mắt ra, trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên nghi ngờ. Tu vi hiện tại của hắn là Mạch Luân nhị trọng, hẳn chỉ mới mở ra hai đạo Mạch Luân là Nguyên Quan Huyệt, Thần Khuyết La Phong mới vừa cảm giác được, trong cơ thể hắn thậm chí có bốn đạo Mạch Luân mở ra!"La Phong!" - La Phong đang ngạc nhiên nghi ngờ biến hóa trong cơ thể thì đột nhiên tiếng quát đầy tức giận vang lên, giống như sấm sét. Cơ Vô Nguyệt đứng trước mặt mọi người, mái tóc tung bay, mặt trắng bệch, ánh mắt sắc bén nhìn về phía La Phong!**** Hùng hùng hổ hổ rất hung hăng và đầy vẻ dữ tợn, trông đáng sợ. * Nhất phi trùng thiên một bước lên trời, ý là tiền đồ rộng mở.* Cương nhu lúc mềm lúc cứng. Dịch Nhóm Liêu Trai Mài MựcTrong thiên địa này, phàm là người thì đều có ba hồn bảy vía. Bảy phách tráng có thể đánh một trận với giao long, ba hồn thăng có thể hái nhật Phong là một thiếu niên si tình nhưng không ngờ sự si tình của... hắn chỉ đổi lại được một chầu phản đoạt xá sống lại, trong cơ thể có năm hồn mười bốn phách, trở thành đệ nhất yêu nghiệt trên thế gian. Hắn mang theo sự bá đạo, cuồng vọng, từng bước tiến lên đỉnh cao của thế giới này. Significado de Voou Voou vem do verbo voar. O mesmo que esvoaçou, pairou, planou, aplainou, adejou, drapejou, revoou, revoluteou, voejou. Significado de voar Sustentar-se ou mover-se no ar por meio de asas, ou de máquinas aviões, balões, planadores; deslocar-se pelo ar algumas aves não voam; as telhas voaram com os em pedaços menores; ir pelos ares em estilhaços estilhaços da bomba voaram por todos os lados.[Figurado] Passar muito rapidamente meu mestrado voou. Definição de Voou Flexão do verbo voar na 3ª pessoa do singular do pretérito perfeito do indicativo Exemplos com a palavra voou Uma antena parabólica foi arrancada de um telhado e voou sobre a cidade, segundo informações da prefeitura. Folha de 12/01/2011 A brasileira, casada com o ator Matthew McConaughey, teve que segurar a saia, que voou com o vento forte. Folha de 28/06/2012 O dirigível voou de um aeroporto vizinho durante uma ventania e aterrisou no jardim durante a noite. Folha de 14/08/2011 Outras informações sobre a palavra Possui 4 letras Possui as vogais o u Possui a consoante v A palavra escrita ao contrário uoov Rimas com voou tôo sobrevoo desenjoo voo enjoo esboroo mitou escachôo zoo fitol acorçôo ou achou apoiou rou-rou revoo atroo acôo grou dou moscou reboo zombou lacrou Võ chi nhất đồ, luyện thể là chủ, thể cực kỳ cảnh, phiên tay có thể di động thiên địa, phúc tay nhưng diệt càn khôn! Hắn bổn nãi thiên tài thiếu niên, ngoài ý muốn trung đan điền rách nát, tao tộc nhân mắt lạnh, bị hồng nhan vứt bỏ. Trục đến thần bí luyện thể thuật, cường thế quật khởi, khai võ đạo chi khơi dòng, điện kiêu ngày chi huy hoàng! ——— thiên thu vạn đại, thử hỏi mênh mông đại địa, ai người chìm nổi? Một niệm vĩnh hằng, nhìn chung Lục Hợp Bát Hoang, duy ngã độc tôn! Chân vũ đại lục , Tử Dương học viện . Ngôi học viện này là Thương Lan vương triều Lưu Vân Lĩnh Tứ Đại Học Viện một trong , địa vị cao cả , trong đó học sinh , không giàu sang thì cũng cao quý . Bây giờ là giữa hè thời tiết , mặt trời chói chang , cửa học viện , hai đạo trẻ tuổi bóng người đối lập mà đứng . "La Phong , ta và ngươi là không thể nào! Ngươi không cần lại vọng tưởng rồi!" Thiếu nữ trong tay nắm một cái đàn mộc hộp gấm , ánh mắt căm ghét nhìn trước mắt thiếu niên . Không khí thập phân khô nóng , thanh âm của nàng nhưng lạnh lẽo đến làm cho người sống lưng phát lạnh . Thiếu niên khuôn mặt tuấn tú , giờ khắc này hai mắt nhắm nghiền , xanh cả mặt , không giống người sống . Nghe thấy âm thanh , La Phong mí mắt chấn động một chút , mở hai mắt ra , sắc mặt tái nhợt dần dần hồng hào . Hướng bốn phía nhìn một chút , tầm mắt cuối cùng rơi xuống trước người trên người thiếu nữ , La Phong ánh mắt của có chút phức tạp . "Không nghĩ tới chủ nhân thân thể này cũng gọi là La Phong , ta dĩ nhiên xuyên qua rồi ..." La Phong thất thần chốc lát . Hắn nhớ được bản thân đang đi học trên đường , đã xảy ra tai nạn xe cộ . Tỉnh lại lần nữa , cũng đã đứng ở nơi này , trong đầu nhiều hơn một ít xa lạ ký ức . La Phong đã dung hợp chủ nhân trước tất cả trí nhớ , tinh tế hồi tưởng . Trong trí nhớ , mình là Lưu Vân Lĩnh một cái quyền quý gia tộc thiếu gia , ba năm trước tiến vào này Tử Dương Học Viện học tập , sau đó nhận thức cùng lớp Lâm Tiêu Tiêu , coi như người trời , bắt đầu từ đó điên cuồng theo đuổi . Biết được Lâm Tiêu Tiêu nguyện vọng là tiến vào võ học Thánh địa , chủ nhân cũ thậm chí không tiếc đem việc tu luyện của chính mình tài nguyên hết mức đưa cho đối phương . Lần này chủ nhân cũ dùng ba tháng tích trữ , mua một viên nhất phẩm linh dược Ngưng Nguyên Đan , muốn muốn tặng cho đối phương , nhưng không ngờ đổi lấy nhưng là Lâm Tiêu Tiêu một câu tuyệt tình từ đây một đao cắt đứt ! Chủ nhân cũ tức giận công tâm , một hơi cứ như vậy tiêu tan ở bên trong đất trời . Biết rõ ngọn nguồn , La Phong không từ đo Lâm Tiêu Tiêu một chút . Cổ điển ửng đỏ quần dài đem đối phương yểu điệu tư thái câu lặc đắc Linh Lung có hứng thú , Mặc mái tóc dài màu xanh như là thác nước rối tung ở sau gáy , mặt mày tinh xảo . Dưới ánh mặt trời , giống như là một đóa nở rộ mẫu đơn giống như chói mắt , đích thật là cái hiếm có mỹ nhân , chỉ là giữa lông mày kiêu căng vẻ , để phần này diễm lệ thất sắc mấy phần . "Tại sao?" La Phong dừng ở Lâm Tiêu Tiêu , chậm rãi mở miệng nói . Trong trí nhớ , Lâm Tiêu Tiêu trong ngày thường thái độ đối xử với mình , vẫn tính thân mật , La Phong không nghĩ ra đối phương vì sao đột nhiên tính tình đại biến . "Ta ..." Lâm Tiêu Tiêu bị La Phong sâu kín ánh mắt trành đến đáy lòng phát lạnh , trước đây La Phong trên người xưa nay chưa từng xuất hiện ánh mắt như thế , há miệng , trong lúc nhất thời càng không có cách nào trả lời . "Hừ! Ta tới nói cho ngươi biết tại sao !" Một đạo quát lạnh đột nhiên truyền tới từ phía bên cạnh , một cái mặt chữ điền rộng rãi tai đích nam tử trẻ tuổi long hành hổ bộ đi tới Lâm Tiêu Tiêu bên người . La Phong nhắm lại mắt , nhận ra đối phương , người này là Lâm Tiêu Tiêu biểu ca Lâm Huy , ba người ở cùng ở tại học viện Ngân Nguyệt trong ban học tập . Lâm Huy thân cao chín thước , nhân cao mã đại , một đôi hổ nhãn mang đầy vẻ châm chọc , nhìn La Phong . "Tiêu Tiêu chính là Thiên Sương thành Thành Chủ con gái , há sẽ vừa ý ngươi cái này biên thuỳ thành nhỏ đi ra ngoài rác rưởi ! Nàng chẳng qua là lợi dụng ngươi , thật sớm ngày đột phá cảnh giới thôi ! Một mực chính ngươi thấy không rõ lắm thân phận của chính mình , tin là thật ! Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga !" La Phong lông mày nhảy lên , tức giận viết với trên mặt . Nhìn La Phong , Lâm Huy biểu hiện châm biếm , chắp hai tay sau lưng , cười ha ha "La Phong , không sợ nói cho ngươi biết , Tiêu Tiêu người yêu là nội viện Đoan Mộc công tử ! Bây giờ Tiêu Tiêu đã mở ra đạo thứ tư mạch luân , mấy ngày nữa , liền sẽ tiến vào Kim Dương lớp , về sau nhất phi trùng thiên ! Một mình ngươi mạch luân hai tầng rác rưởi cùng nàng so với , liền con kiến cũng không bằng !" Đoan Mộc công tử ... Đoan Mộc Ngọc ! La Phong trong đầu hiện ra liên quan với cái tên này ký ức , tâm tư rộng rãi sáng sủa , không khỏi cầm thật chặt song quyền , trong mắt lăn lộn lửa giận . ] Đoan Mộc Ngọc là học viện nổi danh thiên tài , 14 tuổi bước vào mạch luân cảnh bốn tầng , mười lăm tuổi tiến vào mạch luân cảnh năm tầng , thiên phú dị bẩm , là nội viện dực hổ lớp mười vị trí đầu tinh anh học viên . Mặt khác , Đoan Mộc Ngọc gia tộc cũng vô cùng không đơn giản ! Đại bá là Thương Lan vương triều bên trong Thập Nhị Kim Điện một trong Thiên Kiếm Điện Trưởng Lão , đại ca cũng là Thiên Kiếm Điện hiển hách cao thủ nổi danh , đồn đại rất có thể tiến vào Thương Lan vương triều cửu đại võ học trong thánh địa tu hành ! Vì lẽ đó Đoan Mộc Ngọc ở Tử Dương học viện tiếng tăm rất lớn . La Phong giờ khắc này như vậy nổi giận , cũng không phải không có nguyên do . Tử Dương ngoài học viện viện chia làm Kim Dương lớp cùng Ngân Nguyệt lớp . Trong đó Kim Dương trong ban đều là thiên phú khá cao thiên tài học viên , mà Ngân Nguyệt ban học viên thiên phú thường thường . Học viên muốn từ Ngân Nguyệt lớp tiến vào Kim Dương lớp , bản là chuyện không thể nào . Lâm Tiêu Tiêu có thể tiến vào Kim Dương lớp , tất nhiên là Đoan Mộc Ngọc nguyên nhân ! "Khó trách ngươi đột nhiên trở mặt , nguyên lai ngươi leo lên Đoan Mộc Ngọc ! Tiện nhân !" Biết rõ chuyện ngọn nguồn , La Phong một mặt tức giận nhìn về phía Lâm Tiêu Tiêu . Bây giờ hắn dung hợp thân thể chủ nhân cũ ký ức , tuy hai mà một , mặc kệ người nào La Phong chịu đến sỉ nhục , đều sẽ để hắn nổi giận . Chính mình si tình ba năm , đối phương nhưng vẫn đem chính mình xem là đứa ngốc giống như lợi dụng , bây giờ leo lên cao chi , lập tức trở mặt không quen biết , La Phong chỉ cảm thấy một luồng nhiệt khí xông thẳng đầu óc , hận không thể tại chỗ phiến Lâm Tiêu Tiêu một bạt tai ! "Ngươi muốn chết !" Lâm Huy thấy La Phong nhục mạ Lâm Tiêu Tiêu , giận tím mặt , mạch luân ba tầng khí thế của nhập vào cơ thể ra , liền muốn động thủ giáo huấn La Phong . Đột nhiên , trong học viện truyền đến ba tiếng tiếng chuông du dương . Đông đông đông ... Đây là bắt đầu việc học tiếng chuông , theo tiếng chuông vang lên , chung quanh học viên đều dốc lòng cầu học viện phương hướng vọt tới , không ít người chú ý tới La Phong mấy người , mắt lộ ra nghi hoặc . "Được rồi, biểu ca , đi học . Chúng ta vào đi thôi ." Lâm Tiêu Tiêu không muốn đem sự tình làm lớn , thấy có người đi tới , ngăn cản Lâm Huy , xoay người nhìn La Phong , vẻ mặt lãnh ngạo , khinh thường nói "La Phong , ngươi đã mười lăm tuổi rồi, mới miễn cưỡng mạch luân hai tầng hậu kỳ tu vi , một phế vật ! Ta bây giờ tiến vào Kim Dương lớp , sau đó tất nhiên có thể tiến vào bên trong viện , sau đó thi vào Thập Nhị Kim Điện ! Ngươi ta đã là người của hai thế giới , sau đó không muốn trở lại quấy ta . Bằng không , đừng trách ta không khách khí !" Nói xong , Lâm Tiêu Tiêu cùng Lâm Huy liền hướng về trong học viện đi đến , đi mấy bước , Lâm Tiêu Tiêu lại xoay người , đùng một thoáng cầm trong tay hộp gấm bỏ vào La Phong dưới chân . "Đây là của ngươi Ngưng Nguyên Đan , loại này cấp thấp đan dược , ta đã không cần . Chính ngươi giữ lại dùng đi!" Lạnh lùng để lại một câu nói , Lâm Tiêu Tiêu nhẹ lướt đi . Chung quanh học viên nhìn thấy tình cảnh này , đồng tình nhìn La Phong , thấp giọng bắt đầu nghị luận . "E sợ lại là cái nào không biết tự lượng sức mình tiểu tử , bị người chê đi." "Vừa nãy cái kia học viên nữ ta biết , là Ngân Nguyệt ban Lâm Tiêu Tiêu , nàng khoảng thời gian này cùng nội viện Đoan Mộc công tử rất thân cận ." "Đoan Mộc công tử ! Chà chà , cái này không kỳ quái . Cái này tên đáng thương chỉ là ngoại viện Ngân Nguyệt ban học viên , còn chỉ có mạch luân hai tầng thực lực , cùng Đoan Mộc công tử so với , một cái trên trời một cái dưới đất , chẳng trách sẽ bị quăng . Thực sự là đáng thương ..." ... Chuyện như vậy mọi người đã không phải lần đầu tiên nhìn thấy , thêm ngay lập tức liền phải vào lớp rồi , nghị luận vài câu về sau, dồn dập tản ra . La Phong không để ý đến ánh mắt chung quanh , trực tiếp đem trên mặt đất hộp gấm nhặt lên . Xem trong tay hộp gấm , trong mắt hắn để lộ ra từng tia từng tia ý lạnh . "Nếu không phải ba năm qua , ta đem tài nguyên tu luyện đưa hết cho ngươi , giúp ngươi tu luyện , ta há lại sẽ còn dừng lại ở mạch luân hai tầng !" La Phong thiên tư tuy rằng không xuất chúng , nhưng cũng không kém , lấy mười lăm tuổi chi linh , vốn nên đã sớm bước vào mạch luân ba tầng . Chỉ là , ba năm qua , hắn đem tài nguyên tu luyện hết mức đưa cho Lâm Tiêu Tiêu , cảnh giới mới vẫn trì trệ không tiến . "Đjt mẹ ! Tiện nhân , mối thù này ta La Phong nhớ rồi !" Nghĩ đến Lâm Tiêu Tiêu , La Phong ánh mắt hung ác , đáy lòng âm thầm thề , nhất định phải có một lần thành tựu, đem hôm nay bị nhục nhã , trăm lần, ngàn lần trả lại đối phương ! Hít một hơi thật sâu , La Phong tầm mắt lần thứ hai rơi tới trong tay đàn mộc trên hộp gấm , ánh mắt dần dần tỉnh táo lại . "Ngưng Nguyên Đan , nhất phẩm linh đan , ẩn chứa lượng lớn nguyên khí ! Ta đã ở mạch luân hai tầng dừng lại đã lâu rồi , này Ngưng Nguyên Đan , vừa vặn giúp ta đột phá cảnh giới !" La Phong thu hồi Ngưng Nguyên Đan , chỉnh sửa lại một chút quần áo , nhanh chân tiến vào học viện . Hắn kiếp trước là một phương học phách , ở mấy triệu người bên trong bộc lộ tài năng ! Phần tự tin này , vẫn chưa từng theo gặp gỡ thay đổi mà biến mất . Hắn xác thực tin mình nhất định có thể ở thế giới cường giả vi tôn này , lần thứ hai vấn đỉnh đỉnh cao ! ... Bên trong học viện sân luyện võ , dưới mặt trời chói chang , đứng mấy trăm tên mười bốn mười lăm tuổi thiếu nam thiếu nữ . Trên người bọn họ ăn mặc màu trắng bảo kê bào , sau lưng thêu một vầng mặt trời chói chang , nạm một bên là màu vàng óng , đây là Tử Dương ngoài học viện viện học viên chế phục . Mà ngực của bọn họ vị trí , có một tua màu bạc trăng tàn , chính là Ngân Nguyệt ban học viên . Mấy trăm tên Ngân Nguyệt lớp học viện , như cọc tiêu như thế đứng ở sân luyện võ , eo lưng thẳng tắp , như là một cây trường thương như kiếm . La Phong đứng ở lớp thấp vị trí , nhìn phương trận trước mặt bé gái trẻ tuổi . Nữ hài mười bảy mười tám tuổi niên kỉ , có một tờ giấy oai hùng cùng dã tính kiêm hữu khuôn mặt , thập phân đẹp đẽ , mặc trên người một cái màu đỏ da thú trang phục , vóc người nóng nảy , một con tung bay tóc đen ghim ở sau gáy , có vẻ anh khí già giặn , người này chính là Ngân Nguyệt ban võ kỹ giáo sư Cơ Vô Nguyệt . Cơ Vô Nguyệt hai tay ôm ở trước ngực , không hề chú ý cùng chu vi nam học viên phun lửa ánh mắt , nhìn mọi người , lực uy hiếp mười phần âm thanh đang lúc mọi người bên tai vang lên . "Người có ba hồn bảy vía , ngoại trừ nhân hồn ở ngoài , còn lại hai hồn bảy phách hóa thành chín đạo mạch luân giấu với thân thể chúng ta bên trong . Mạch luân ẩn chứa vô cùng huyền bí ! Võ giả tu luyện , luyện đúng là trong cơ thể mạch luân !" "Chín đạo mạch luân , phân biệt ở vào Nguyên Quan Huyệt , Thần Khuyết Huyệt , ngũ tạng , địa phủ đan điền , Thiên Đình Thiên môn ! Chín đạo mạch luân , phân biệt đối ứng mạch luân cảnh chín tầng !" "Một tầng dưỡng sinh , hai tầng cường thể , ba tầng luyện lực , bốn tầng cương nhu , năm tầng thiết cốt , sáu tầng thần dũng , bảy tầng giấu tinh , tám tầng địa phủ , cửu trùng thiên đình ! Mỗi mở ra một đạo mạch luân , Thân thể đều phải nhận được cực lớn lột xác , thu được năng lực khó tin . Lực đạt vạn cân , mình đồng da sắt , thần thức trăm dặm ..." Những thứ này đều là mạch luân cảnh kiến thức căn bản , rất nhiều học viên đều nghe được hững hờ , chỉ có La Phong chăm chú nghe Cơ Vô Nguyệt nói ra mỗi một chữ . Hắn biết rõ những cơ sở này đồ vật , mới là hết thảy căn bản , không cho phép chút nào sơ sẩy . "Hiện tại các ngươi bắt đầu tu luyện !" Cơ Vô Nguyệt giảng giải xong, đưa tầm mắt nhìn qua , phân phó nói "Nhắm hai mắt lại , vứt bỏ hết thảy tạp niệm , thử nghiệm dùng nguyên khí trong cơ thể uẩn nhưỡng mạch luân ." Đây là mỗi ngày tất yếu tu luyện , mọi người nghe vậy , dồn dập nhắm hai mắt lại , chu vi trở nên hoàn toàn yên tĩnh . La Phong cũng rất mau vào vào trạng thái tu luyện . Ý thức chìm vào thể nội , hắn đang chuẩn bị dựa theo Cơ Vô Nguyệt từng nói, dùng nguyên khí uẩn nhưỡng mạch luân , có thể hắn mới vừa nhắm hai mắt lại , đột nhiên phát sinh một tiếng thét kinh hãi . "Chuyện gì thế này !" La Phong mở hai mắt ra , trong ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên nghi ngờ Hắn hôm nay tu vi là mạch luân hai tầng , hẳn là chỉ mở ra Nguyên Quan Huyệt , Thần Khuyết Huyệt , hai đạo mạch luân . Nhưng là , La Phong mới vừa cảm giác được , trong cơ thể mình thậm chí có bốn đạo mở ra mạch luân ! "La Phong !" La Phong đang đang ngạc nhiên nghi ngờ biến hóa trong cơ thể , một tiếng mang đầy tức giận kiều trá đột nhiên ở mặt trước nổ vang , giống như sấm sét . Cơ Vô Nguyệt đứng ở trước đám người mặt , mái tóc tung bay , ánh mắt bén nhọn nhìn về phía La Phong , mặt trắng hàm sát !

vo dao ba chu